My Menus

Love Talk Under Flowers



vuongthanh's translation of the  poem "Tình Tự Dưới Hoa" by Đinh-Hùng

Haven't met you, yet I still think that
There’s a lady, beautiful like the moon
Emerald green eyes reflecting shades of wild palm trees
Without saying a word, she affectionately looks deeply into me

The poem of fortunate encounter has changed hands
O ! What dream is better than this dream
Your powdered scent, floating with fragrances of summers past,
Brings nostalgic longings and intoxicates the heart

You arrive like a gentle trail of cloud
On your eyelashes, scents of valley, and mountain wind hangs about
Feelings of the heart hidden, yet shown through shyness
Having seen each other for some time, "do tell me, my dearest"

Where do you want the two of us to share our dreams ?
Love pledges under starlight and moonbeams
Heart-to-heart chats under pakalana vine
Or from the lane of oleander trees, a path to heart-stirring sights

No need to look, my love. Poetry surrounds us
Sunbeams caressing flower by the gentle lake breeze
Only for you, darling, when we have our lover's tryst
To the scenes and memories of the distant past, we will often visit

And on gloomy days, you and me
Just looking at each other is enough to forget the world
Together side by side under the cover of poetry and love
Dreams of a distant bliss, smile filled our lips and hearts …..

06/09/2103


_____________________________________________________________


Tình Tự Dưới Hoa by Đinh Hùng


Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng:
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng,
Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại,
Thăm thẳm nhìn tôi không nói năng.

Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay,
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này
Mùi phấn em thơm mùi hạ cũ,
Nửa như hoài vọng, nửa như say.

Em đến như mây, chẳng đợi kỳ,
Hương ngàn gió núi động hàng mi.
Tâm tư khép mở đôi tà áo,
Hò hẹn lâu rồi – Em nói đi.

Em muốn đôi ta mộng chốn nào?
Ước nguyền đã có gác trăng sao
Truyện tâm tình: dưới hoa thiên lý,
Còn lối bâng khuâng: Ngõ trúc đào

Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ,
Nắng trong hoa với gió bên hồ
Dành riêng em đấy. Khi tình tự,
Ta sẽ đi về những cảnh xưa

Rồi buổi ưu sầu, em với tôi
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời
Vai kề một mái thơ phong nguyệt
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười

No comments:

Post a Comment